Trong chuyến bay vượt đại dương, một chiếc máy bay bay qua vùng bão lớn, rung giật dữ dội. Tình hình càng tồi tệ hơn khi một bên cánh máy bay bị sét đánh. Một người phụ nữ đặc biệt kinh hoảng. Cô đứng trên lối đi, gào lên, “Tôi còn quá trẻ mà phải chết rồi sao?” Rồi cô la, “Ôi, tôi sắp chết rồi. Tôi muốn những giây phút cuối của tôi trên đời đáng ghi nhớ! Chưa từng có ai làm cho tôi cảm thấy tôi thật sự là đàn bà! Được rồi, tôi đã quyết! Có ai trên máy bay này có thể làm cho tôi cảm thấy tôi thật sự là đàn bà không?” Một hồi lâu im lặng. Mọi người quên đi mối hiểm nguy của chính mình, cùng nhìn như đóng đinh vào người phụ nữ tuyệt vọng ở phía trước. Rồi ở phía cuối máy bay có một người đàn ông đứng lên. Anh ta cao to lực lưỡng, da rám nắng, tóc đen nhánh, và anh ta bắt đầu vừa bước chậm rãi trên lối đi, vừa mở cúc áo sơ mi của mình. “Tôi có thể làm cô cảm thấy cô thật sự là đàn bà,” anh ta nói. Không ai nhúc nhích. Khi người đàn ông tới gần, cô gái bắt đầu bị kích động. Anh ta cởi sơ mi ra. Các bắp thịt cuồn cuộn trên ngực anh khi anh với đến cô, giơ cánh tay cầm chiếc sơ mi cho người phụ nữ đang run rẩy, và nói, “Là cái áo này đi.”
(Plato và con thú mỏ vịt bước vào quán bar / Thomas Cathcart&Daniel Klein)
BÌNH LUẬN BẠN ĐỌC