Có phải nỗi nhớ càng mãnh liệt, biểu hiện càng cuồng si thì tình yêu càng sớm lụi tàn hay không?
Giống như ngọn lửa – càng to, càng đượm thì càng chóng tắt.
Tình yêu cứ nhẹ nhàng, chậm rãi thì chẳng phải sẽ giữ được hương vị nồng đượm lâu hơn sao?
Trích: Anh, em không tiếc, em tiếc thanh xuân