Có những con đường chưa đi mà đã nhớ. Có những con đường đi mãi rồi để quên. Cuộc đời giữa nhớ và quên, ai cũng chọn bắt đầu từ nhớ và kết thúc ở quên. Tôi không chọn nhớ, nên suốt đời tôi sẽ chẳng phải cố quên đi gì cả. Vì lẽ đó, thành phố vẫn nguyên vẹn trong tôi, bằng một tình yêu như vậy, tình yêu của một kẻ suốt đời đi lạc.