Cậu bé và bức tranh sư tử
Tại vùng ven một khu rừng tuyệt đẹp, có một gia đình của người thợ săn và một đứa con trai độc nhất vô nhị đang sinh sống. Người thợ săn một mực yêu thương con mình, nhưng do sống cạnh rừng nên ông rất lo con mình sẽ bị thú hoang tấn công.
Một đêm nọ, người thợ săn thấy con mình bị chết thảm hại dưới nanh vuốt của Sư tử trong cơn ác mộng của chính mình. Ông cứ lo sợ mãi vì giấc mơ ấy, đồng thời suy nghĩ toan tính xem liệu liệu có cách nào để con trai của ông được an toàn tuyệt đối hay không. Cuối cùng, nhằm để thú dữ không ăn thịt được cậu bé, ông đã làm một căn phòng trên không cho đứa con trai đáng yêu của mình.
Người thợ săn chọn cách vào rừng đốn củi và xây nên một căn phòng cao ráo né tránh tối đa nguy cơ xâm hại của thú dữ. Bốn vách được trang trí bằng rất nhiều hình khác nhau. Cậu bé nhanh nhẹn bước vào căn phòng mới của mình, cậu thích thú vị vì đây là lần đầu tiên cậu nhìn thấy nhiều con vật đến như vậy. Thật vậy, nhìn mãi thì cũng chán, cậu bé dường như không thích chơi những người bạn mới này nữa.
Vô tình, trông xa xa, cậu bé thấy hình anh Sư tử, bé nói:
- "Ngươi chính là nguyên nhân chính để ta bị nhốt trong chốn này, không có một chút gì gọi là tự do hết"
Một cái dằm trên vách đã đâm vào ngón tay của cậu bé xấu số, do không có cách sơ cứu kịp thời, cậu bé chuyển sang số nặng và không cứu vãn được nữa.
Bài học rút ra
Che chở con mình là tốt. Tuy nhiên sự quan tâm đó phải thật sự có chừng mực, đừng tự rập khuôn con mình vào một tiêu chuẩn nào cả. Từ nhỏ, chúng ta cần phải làm quen với tự lập, tự cường. Có như thế thì chúng ta mới có thể đối mặt với mọi thử thách trong cuộc sống.
Theo lamchame
BÌNH LUẬN BẠN ĐỌC
Bài viết khác