Câu chuyện cuộc sống

Chiếc bát gỗ

Chiếc bát gỗ

Một người đàn ông ốm yếu đến ở với con trai, con dâu và đứa cháu trai 4 tuổi của mình. Tay ông lão run rẩy, mắt ông đã mờ, và bước đi loạng choạng. Cả gia đình ăn cơm cùng nhau mỗi tối ở bàn ăn. Nhưng người ông già với đôi tay lẩy bẩy và thị lực kém đã làm việc ăn uống khó khăn hơn. Những hạt đậu lăn lăn từ thìa của ông xuống nền nhà. Khi ông cầm cốc, sữa thường bị đổ ra khăn trải bàn. Con trai và con dâu của ông rất khó chịu với đống bừa bộn đó.

- Chúng ta phải làm gì đó với ông thôi, người chồng nói - Tôi đã chịu đựng đủ việc đổ sữa, ăn uống nhồm nhoàm, và thức ăn trên sàn nhà rồi.

Vì thế hai vợ chồng đã đặt một cái bàn ở góc nhà. Ở đó, người ông ăn một mình trong khi cả gia đình ăn cơm ở bàn ăn. Vì người ông đã làm rơi một số bát đĩa, nên thức ăn của ông giờ được đựng trong một chiếc bát gỗ. Đôi lúc, gia đình nhìn về phía người ông, mắt ông rớm nước khi phải ăn một mình. Cặp vợ chồng nói với người cha của mình nói những lời sắc lạnh khi ông đánh rơi đĩa hay làm đổ thức ăn.

Đứa con trai 4 tuổi chứng kiến mọi thứ trong im lặng.

Một tối trước bữa ăn, người cha để ý thấy con trai nghịch mấy mẩu gỗ trên nền nhà. Người cha nói ngọt ngào:

- Con đang làm gì thế?

Cũng rất ngọt ngào, người con đáp lại:

- Dạ, con đang làm một cái bát nhỏ cho cha và mẹ ăn sau này khi con lớn lên.

Đứa trẻ 4 tuổi cười rồi lại tiếp tục việc của mình. Những lời đó đã làm cha mẹ cậu bé sững sờ câm nín. Nước mắt bắt đầu chảy xuống má, họ không nói lời nào nhưng đã biết việc mình phải làm là gì.

 
Tối hôm đó người chồng nắm lấy tay cha mình và nhẹ nhàng dắt ông trở về bàn ăn của gia đình. Trong suốt những ngày còn lại, ông được ăn chung bàn với cả gia đình. Và vì vài lý do nào đó, cả người chồng lẫn người vợ đều không quan tâm lắm nếu chiếc đĩa bị rơi, sữa bị đổ, hoặc khăn trải bàn bị xộc xệch.

BÌNH LUẬN BẠN ĐỌC

Bài viết khác