Câu chuyện cuộc sống

Tóc sâu

Tóc sâu

Những năm còn nhỏ ở dưới quê, gia đình ở gần nhà ngoại nên suốt ngày tôi cứ mãi được gửi cho ngoại để cha mẹ tiện đường đi làm xa. Tôi vẫn còn nhớ như in những ngày đó.

Năm sáu tuổi. Tôi cứ thường hay cho tay vào cái vườn tóc của ngoài. Vì nhỏ nên hiếu động, tôi reo vang rằng:

- “Ngoại ơi! Con hay ghê chưa? Con đã tìm được một sợi tóc sâu rồi nè!”

Mười tuổi. Tôi đã thuần thục với công việc này, vừa cột tóc cho ngoại, tôi vừa the thẻ:

- “Ngoại nè! Mấy sợi tóc bạc này nó cứ chui ra nữa. Hôm trước con mới nhổ hết chúng rồi á!”

Mười sáu tuổi. Thấy ngoại ngồi xõa tóc, tôi chạy nhanh ra cửa rồi nói vọng vào:

- “Lát nữa con mới nhổ tóc sâu cho ngoại nha ngoại. Giờ con đi sang chơi nhà bạn xíu nha!”

Cho đến năm hai mươi tuổi. Tôi vô tình nhìn thấy tóc của ngoại đã trắng phơ, bất động nằm trong tấm ảnh ở trên cao. Tôi rưng rưng, thắp một lời nguyện ước!

>> Tình già
>> Tình yêu của mẹ
Theo Daututhanhcong

BÌNH LUẬN BẠN ĐỌC

Bài viết khác